Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên

Join the forum, it's quick and easy

Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên
Hạ Vũ Cư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» TSVTN - Chương 13
by Dứa Dứa Mon Jun 01, 2015 11:47 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 21
by Lili Sat May 23, 2015 10:29 pm

» TSVTN - Giới thiệu
by Bánh Bao Nâu Sat May 23, 2015 9:23 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 22
by Khả vân Tue May 12, 2015 10:10 am

» Địa chủ nông thôn - Chương 20
by ilyssm Fri May 01, 2015 4:06 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 19
by Rin_chan Thu Apr 30, 2015 8:40 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 18
by bichvan Tue Apr 28, 2015 3:46 pm

» Chương 167: Lãnh Dạ ghen 2
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:05 pm

» Chương 166: Lãnh Dạ Ghen (1)
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:01 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 17
by Nguyên Phương Mon Apr 20, 2015 10:22 pm


Chương 156: Hãm hại

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Chương 156: Hãm hại Empty Chương 156: Hãm hại

Bài gửi by RainLove Fri Apr 17, 2015 1:43 pm

"Mẹ cô?" Bà hỏi.


"Con chưa bao giờ gặp mẹ, khi con vừa sinh ra đã không thấy mẹ đâu!" Bạch Tuyết ô ô khóc, sao cô không thừa cơ hội này đi tìm mẹ, có lẽ sẽ tìm được?


"Cô bé đáng thương, ngủ đi, nếu cô không nghại sau này cứ ở đây, dù sao ta không có con gái, cô có thể làm con gái nuôi của ta?" Bạch Tuyết khóc không thành tiếng.


"Thật sự có thể không?" Bạch Tuyết chợt cảm giác mình không cô độc như vậy, vốn trước kia Lãnh Dạ là trụ cột tinh thần, nhưng bây giờ Lãnh Dạ cũng không ở bên người, cho nên trong lòng cô khó chịu!


"Dĩ nhiên."


"Cám ơn ngài, mẹ. . . . . ." Bạch Tuyết ôm lấy bà khóc lên, nhưng, vừa nghĩ hiện tại cô là phụ nữ có thai, khóc đối với con không tốt, vì vậy, cố nén nước mắt.


"Con gái ngoan, sớm nghỉ ngơi đi, đi một ngày đường cũng phải mệt mỏi." Bà nhìn vành mắt Bạch Tuyết biến thành màu đen, nhất định là rất mệt mỏi.


"Ừ, con liền ngủ." Bạch Tuyết ngoan ngoãn nằm xuống, bà nhìn Bạch Tuyết từ từ ngủ, Bạch Tuyết thật sự mệt mỏi, không bao lâu liền ngủ thiếp đi, bà tắt đèn, sau đó liền đi ra ngoài, đóng cửa, lau nước mắt.


Trong giấc mộng.


Thì ra là bọn nhở báo mộng cho Bạch Tuyết.


Trong mộng, Bạch Tuyết ngồi dưới một gốc cây, bên người có ba đứa bé dễ thương, đều mập mạp, bộ dáng rất nhiều người yêu, bọn nhỏ vây quanh cô, nằm ở trên đầu gối cô, ngây thơ nhìn Bạch Tuyết.


"Mẹ, người phải nghe nhé, hai tháng sau người phải trở về bên người cha, cha cần người."


"Mẹ, là hai tháng, nhất định mẹ phải nhớ, cha cần người, cha cần người."


"Mẹ, hai tháng sau, mẹ phải dẫn chúng con rời nơi này, đi tìm cha, cha cần người."


Ba đứa bé lại nói giống nhau, cũng nhấn mạnh hai tháng sau Bạch Tuyết trở về tìm Lãnh Dạ.


Bạch Tuyết chợt từ trong mộng tỉnh dậy.


Mới vừa rồi là mộng?


Tại sao chân thật như vậy?


Ba đứa bé?


Ông trời ——


Đây là ý gì?


Chẳng lẽ?


Bạch Tuyết đưa tay sờ lên bụng, chẳng lẽ trong này là ba?


Bạch Tuyết giật mình há mto miệng, đôi mắt mở lớn, lúc này, cô không có một chút buồn ngủ!


Đây là bọn nhỏ trong bụng đang ám chỉ cái gì sao?


Tại sao là hai tháng?


Trong bụng là ba đứa?


Mộng đó là thật sao?


Bạch Tuyết không hiểu hỏi ngược lại, ba đứa bé trong mộng đều nói giống nhau, nói cần cô.


Lãnh Dạ thật sự cần cô sao?


Hay là anh đã xảy ra chuyện?


Bạch Tuyết chợt lo lắng!


Lúc này, trong bụng lại đang triệu khai hội nghị khẩn cấp.


"Nguy rồi, hiện tại mẹ cũng không thể trở về! Quá nguy hiểm, không chừng chúng ta tìm cái chết, mẹ cũng sẽ lành ít dữ nhiều!" Sói con thứ nhất nói.


"Vậy làm sao?" Sói con số ba lo lắng hỏi.


"Đừng có gấp, bây giờ không được, chúng ta liền. . . . . ." Sói con thứ hai nói.


"Nên làm gì?"Sói con thứ nhất giật mình hỏi.


"Nên làm gì?" Sói con thứ ba giật mình hỏi.


"Liền trực tiếp nói chuyện cùng mẹ là được, tình huống bây giờ nguy cấp!" Sói con thứ hai nói.


"Hả?"Sói con thứ nhất kinh ngạc.


"Hả?" Sói con thứ ba kinh ngạc.


"Hả cái gì! Lúc nào rồi, đành phải vậy, nếu mẹ là Mẫu Đơn tiên tử, năng lực chịu đựng này phải có, nếu không làm cho chúng ta thất vọng!" Sói con thứ hai lạnh lùng nói.


"Nghe lời em đi, thật ra thì, anh đã sớm muốn cho tiểu mẹ biết chúng ta." Sói con thứ hai nói.


"Em cũng vậy, chính là vẫn không dám nói, lo lắng mọi người phản đối, nếu anh hai nói vậy, thì em hai tay tán thành." Sói con số ba vui vẻ nói.


"Cứ quyết định như vậy, chúng ta sẽ chờ cơ hội, chỉ cần cơ hội đến, chúng ta liền cùng mẹ chào hỏi." Sói con thứ hai nói.
Lúc này, Lãnh Dạ đang được mẫu thân vận khí, nếu như Lãnh Dạ không phải là vì cứu Bình Tĩnh, anh sẽ không bị Ma Quỷ ám toán! Lại được mẫu thân vận khí, hơn nữa còn Kim Đan trong cơ thể mình, Lãnh Dạ nghỉ ngơi một đêm sẽ không sao.


Nhìn trán mẫu thân anh toát mồ hôi, Lãnh Dạ vẫn không hiểu, bà bảo hộ con mình như vậy, tại sao không thể dễ dàng tha thứ cho Bạch Tuyết cùng bọn nhỏ trong bụng cô?


Rốt cuộc giữa bọn nhỏ cùng mẫu thân có căm thù đại hận gì?


Bọn nhỏ luôn luôn dễ thương, lại có thể dắt Bạch Tuyết chạy trốn, Lãnh Dạ vẫn cho rằng Bạch Tuyết có thể rời đi hoàn toàn là bởi vì bọn nhỏ trong bụng giúp, anh biết mấy người anh phái đi đều là người thông minh lanh lợi, sẽ không ngu như vậy, bị Bạch Tuyết bỏ lại, nhất định là bọn nhỏ âm thầm trợ giúp Bạch Tuyết .


Thật ra thì, Bạch Tuyết chạy trốn, bọn nhỏ ai cũng không có giúp một tay, trong lòng bọn chúng áy náy, nhưng lại không thể không rời đi, cho nên chỉ có thuận theo tự nhiên, tất cả nghe ý trời, cho nên Bạch Tuyết không bỏ rơi được những người theo dõi cô, Bạch Tuyết gặp được Lâm Giang, Lâm Giang giúp cô, bọn nhỏ cho đây chính là ý trời, cho nên bọn chúng càng không có ngăn cản Bạch Tuyết rời đi.


Trong lòng Bọn nhỏ bí mật tính hai tháng sau sẽ đoàn viên cùng Lãnh Dạ.


Thân thể của Lãnh Dạ nhanh chóng hồi phục, nhưng, mẫu thân anh đi ra ngoài từ buổi sáng vẫn chưa có trở về.
Vậy mà, Lãnh Dạ nhận được một phong thư.


Nội dung trong thư là:


Lang Vương, đều nói ngươi trọng tình trọng nghĩa, ta cũng muốn xem lần này ngươi cứu người nào? Nói cho ngươi biết, mẫu thân ngươi ở trong tay ta, hạn ngươi một tháng tìm Mẫu Đơn tiên tử tới, một tháng sau, nếu như ngươi không giao hậu nhân Mẫu Đơn tiên tử ra, ta liền giết lão yêu bà.


Sắc mặt Lãnh Dạ tối lại, khó trách mẫu thân vẫn chưa có trở về, thì ra là bị Ma Quỷ bắt đi! Ghê tởm! Muốn uy hiếp anh! Đừng mơ tưởng!


Thật ra thì Lãnh Dạ muốn biết Bạch Tuyết ở nơi nào? Anh có thể làm được, trong nhà còn có tóc Bạch Tuyết lưu lại, anh có thể dùng tóc Bạch Tuyết truy tìm Bạch Tuyết, nhưng, hiện tại anh cho là Bạch Tuyết rời đi là sáng suốt , bởi vì hiện tại ở bên cạnh anh là nguy hiểm hơn!


Cho nên Ma Quỷ nói kỳ hạn một tháng, vì hắn ta muốn dùng một tháng này khôi phục pháp lực, hơn nữa hắn ta biết Mẫu Đơn tiên tử không có ở bên người Lang Vương, cho nên hắn ta cho Lang Vương thời gian một tháng đi tìm hậu nhân Mẫu Đan tiên tử.


Thời gian trôi qua rất nhanh, kỳ hạn một tháng đã đến, Ma Quỷ cùng Lãnh Dạ ước định trên một thảo nguyên ở vắng vẻ.


"Lang Vương, mang hậu nhân Mẫu Đan tiên tử tới chưa?"


"Mẫu thân bổn vương đâu?" Lãnh Dạ hỏi.


"Bổn tôn muốn thấy hậu nhân Mẫu Đan tiên tử trước, nếu không ngươi đừng mơ tưởng nhìn thấy mẫu thân ngươi!" Ma quỷ uy hiếp.


" Bổn vương không thấy được mẫu thân, ngươi đừng mơ tưởng có được hậu nhân Mẫu Đan tiên tử !" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.


"Tốt lắm, chúng ta sẽ cùng lúc trao đổi thì thế nào?"


"Được." Lãnh Dạ bén nhọn nhìn về phía Ma Quỷ.


"Ha ha. . . . . . Không nghĩ tới Lang Vương vì mẫu thân mình, lại bỏ người mình yêu thích! Mấy trăm năm trước kia, tổ tiên các ngươi cũng bội bạc bỏ Mẫu Đơn tiên tử, hôm nay Lang Vương ngươi cũng buông tha hậu nhân Mẫu Đơn tiên tử! Thật là đáng buồn!" Ma Quỷ thay Mẫu Đơn tiên tử tiếc hận!


"Dường như đấy không phải là chuyện ngươi nên quan tâm, thuận tiện nói cho ngươi biết, đối với chuyện Mẫu Đơn tiên tử năm đó bị cách chức hạ phàm, căn bản ngươi cũng không hiểu! Mẫu Đơn tiên tử vì không muốn liên lụy lang tộc chúng ta, tự mình gánh chịu tất cả tội danh, hơn nữa lấy cái chết để cho tổ tiên chúng ta còn sống, nếu không cô chết không nhắm mắt! Còn ngươi? Biết cái gì!" Lãnh Dạ nổi giận, bởi vì hắn ta vũ nhục tổ tiên Lang tộc, Lãnh Dạ không chút lưu tình mắng.


"Bất kể tổ tiên của các ngươi năm đó bội bạc như thế nào, hiện tại không phải ngươi vì mẫu thân của mình bán đứng hậu nhân Mẫu Đơn tiên tử !" Ma quỷ quát.


"Hãy bớt nói nhảm đi, mẫu thân ta ở nơi nào?" Lãnh Dạ tức giận hỏi.


"Nhìn thấy không? Trong căn nhà lá trước mặt, chính là mẹ ngươi, tự đi đi!" Ma Quỷ chỉ hướng nhà lá cách đó không xa nói.


Ma Quỷ đi về phía Mẫu Đan tiên tử sau lưng Lãnh Dạ , rốt cục có được Mẫu Đơn tiên tử , mong mỏi như vậy!


Thật ra thì Ma Quỷ thấy Mẫu Đan tiên tử là Bình Tĩnh biến thành, Lãnh Dạ tính kế chỉ cần giữ Ma Quỷ mấy phút, anh có thể cứu mẫu thân ra.


Đi tới nhà lá, mẫu thân anh quả nhiên ở bên trong, chẳng qua là, bà không có bị trói, mà đứng đưa lưng về phía Lãnh Dạ.


"Mẫu thân?" Lãnh Dạ ngoài ý muốn hô lên, nếu mẫu thân tự do, tại sao không tự mình chạy trốn? Mới vừa rồi anh hoàn toàn tin tưởng mẫu thân ở trong nhà lá, là bởi vì anh đã cảm giác được mẫu thân ở bên trong, chẳng qua là anh không nghĩ tới mẫu thân được tự do !


Mẫu thân Lãnh Dạ không quay đầu lại, chỉ nhanh chóng phi thân rời đi, , lúc này nhà lá chợt dâng lên một đạo hồng quang, hơn nữa bắt đầu vùi lấp, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, nhà lá liền bị mặt đất nuốt hết, biến mất không thấy!
Lãnh Dạ đang bị vây khốn, anh tuyệt vọng nhìn bóng lưng mẫu thân rời đi, anh biết đó là mẫu thân mình, sẽ không sai, nhưng là tại sao? Tại sao bà muốn làm như vậy? Tại sao bà muốn liên hợp ngoại nhân hại anh? Lúc này, anh cảm giác mẫu thân thật là đáng sợ!


Lãnh Dạ bị vây ở trong, cái nhà lá này là đặc chế, bị hạ trú, cho dù pháp lực anh cao thâm cũng không ra được, trừ phi là có người biết phá trú, nếu không anh vĩnh viễn không có cách nào rời đi nơi này!


Bình Tĩnh nhìn Lãnh Dạ bị mặt đất nuốt hết, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, trên mặt đất cái gì cũng không có , ngay khi Lãnh Dạ biến mất, anh dùng ý thức nói cho Bình Tĩnh nhanh chóng chạy trốn, không nên tin mẫu thân anh, tìm Bạch Tuyết nhanh, sau đó mang cô rời đi nơi này, đi càng xa càng tốt, không cho phép trở lại cứu anh! Bình Tĩnh nhìn nơi Lãnh Dạ biến mất, nhẫn nại quay người lại, biến mất không thấy, hôm nay Lãnh Dạ tới đã nói cho anh biết Bạch Tuyết ở nơi nào? Hơn nữa dặn dò Bình Tĩnh mang họ trốn đi đâu?


Xem ra hôm nay Lãnh Dạ đã biết mình không về được, nếu anh biết, tại sao còn muốn đi?


Bình Tĩnh không hiểu!


Thì ra là Lãnh Dạ biết chuyện mẫu thân bị bắt cóc này có bẫy, nhưng, anh cũng không cam lòng, anh hi vọng suy đoán của mình là sai lầm! Anh hi vọng mẫu thân của mình còn là mẫu thân mình yêu quý!


Cho nên anh mới có thể mạo hiểm cũng muốn thử một lần rốt cuộc mẫu thân là người nào?


Không nghĩ tới anh dự cảm đều chính xác, mẫu thân quả nhiên có chuyện gạt anh!


Vậy mà, anh không nghĩ tới mẫu thân lại có thể liên kết ngoại nhân hại anh!


Anh rất đau lòng!


Mẫu thân anh vẫn tôn kính lại có thể hãm hại anh!


Tại sao?


Anh rất không hiểu!


Cũng may mình sớm có tính toán, nói cho Bình Tĩnh địa chỉ của Bạch Tuyết, để cho Bình Tĩnh nhanh chóng mang Bạch Tuyết rời đi, mẫu thân và Ma Quỷ sẽ không bỏ qua cho Bạch Tuyết, lần này bọn họ tới thế giới nhân loại là tình thế bắt buộc!


Không chiếm được Bạch Tuyết xem ra sẽ không bỏ qua!


Rốt cuộc Lãnh Dạ hiểu rõ, đầu tiên là mẫu thân anh tới trước thăm dò, sau đó Ma Quỷ theo tới uy hiếp anh giao Bạch Tuyết ra!


Thật hèn hạ!


Cũng may anh vì Bạch Tuyết mà suy tính, nhưng, anh không biết là nếu như Bạch Tuyết biết anh đã xảy ra chuyện, có thể ngoan ngoãn rời đi nơi này hay không?


Thế sự khó liệu!
RainLove
RainLove
Rảnh Rỗi
Rảnh Rỗi

Tổng số bài gửi : 76
Points : 341
thanks : 5
Join date : 12/04/2015
Age : 30
Đến từ : Hạ Vũ Cư

Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết