Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên

Join the forum, it's quick and easy

Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên
Hạ Vũ Cư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» TSVTN - Chương 13
by Dứa Dứa Mon Jun 01, 2015 11:47 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 21
by Lili Sat May 23, 2015 10:29 pm

» TSVTN - Giới thiệu
by Bánh Bao Nâu Sat May 23, 2015 9:23 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 22
by Khả vân Tue May 12, 2015 10:10 am

» Địa chủ nông thôn - Chương 20
by ilyssm Fri May 01, 2015 4:06 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 19
by Rin_chan Thu Apr 30, 2015 8:40 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 18
by bichvan Tue Apr 28, 2015 3:46 pm

» Chương 167: Lãnh Dạ ghen 2
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:05 pm

» Chương 166: Lãnh Dạ Ghen (1)
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:01 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 17
by Nguyên Phương Mon Apr 20, 2015 10:22 pm


Địa chủ nông thôn - Chương 5

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Địa chủ nông thôn - Chương 5 Empty Địa chủ nông thôn - Chương 5

Bài gửi by Thiên Hạ Mon Apr 13, 2015 8:35 pm

Chương 5: Tam thẩm vay tiền, trở về gia tộc

Edit: Rain Love
Beta: Thiên Hạ

Có người ở bên ngoài gõ cửa, Lâm thị đành phải chạy nhanh ra mở cửa cho người đó vào, vừa đi vừa nói: “Được rồi, đừng gõ nữa, chờ một chút, đến liền đây!”

Chi nha….

Nhìn thấy người đến Lâm thị kinh ngạc nói: “A, Tam đệ muội sao lại đến đây? Đi, mau vào thôi.”

“Đại tẩu, ta hôm nay tới không phải cùng trò chuyện với ngươi sao, chẳng lẽ không chào đón ta sao?”

Lâm thị cười nói: “Này, làm sao có thể a, này không phải trời đã tối rồi sao. Đi vào nhà rồi nói sau, đứng ở bên ngoài cũng không phải chuyện tốt gì!”

Người tới chính là vợ của Tam đệ Mạc Thắng Minh, là người Lưu gia thôn, khuê danh là Lưu Hoa, cùng Tam Thúc của Tiêu Tiêu có hai trai một gái.

Lâm thị đưa Lưu thị vào trong nhà, nhìn thấy Mạc Thắng Minh cùng với bốn đứa trẻ chưa nghỉ ngơi, liền cười nói: “Không nghĩ tới giờ này Đại ca còn chưa ngủ? Đệ muội ta vội vàng lại đây có hay không quấy rầy mọi người?”

Nói là như thế thôi, nhưng động tác lại rất nhanh, còn chưa có người nào mời nàng ngồi xuống thì đã trực tiếp đặt mông ngồi yên ở trên ghế rồi.

Trong trí nhớ của Mạc Tiêu Tiêu, ký ức về Lưu thị lại rất ít, Mạc Tiêu Tiêu ngẫm lại một lần, cuối cùng tổng kết được là, Lưu thị tương đối nhiều chuyện, hơn nữa hết ăn lại nằm, tính tình rất tùy hứng, táo bạo.

Hiện tại bộ dáng có lễ này đúng là rất ít gặp, ánh mắt Mạc Tiêu Tiêu chợt lóe tia hòa nghi, dù sao Tam thẩm này của nàng nếu không có việc gì sẽ không ghé thăm nhà người khác đâu, hiện tại nên nhìn xem nàng muốn làm cái gì.

Lâm thị đầu tiên là rót chén nước đặt ở trên bàn trước mặt Lưu thị rồi dò hỏi: “Tam đệ muội hôm nay tới trễ như vậy là có chuyện gì vậy?

Lưu thị bưng lên uống một hớp nước, sau đó mới chậm chạp nói: “Kỳ thật cũng không phải đại sự gì, chính là gần đây trong nhà không có nhiều tiền lắm, lại qua một khoảng thời gian nửa là đến lúc hai tiểu tử nhà ta bắt đầu đi học, nghĩ muốn đến mượn đại tẩu một chút tiền, cũng không nhiều lắm đâu, chỉ cần một lượng bạc thôi.”

Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh kinh ngạc liến nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy ý định trong mắt đối phương đều là không đồng ý, dù sao ngày mai nhà mình còn phải mua một chút bột mì về làm mì lạnh đâu, làm sao còn có nhiều tiền mà cho mượn.

Lâm thị khó xử nói: “Ai, đệ muội à, ngươi không phải không biết tình trạng trong nhà của chúng ta, lúc trước thời điểm chia gia đình ra, trong nhà chỉ được chia ra một chút lương thực như vậy, tiền bạc chỉ có một hai đồng như vậy, sau này đại ca ngươi đến trấn trên làm việc cũng chỉ có thể ăn lót dạ, chỉ là không nghĩ tới chưa được bao lâu thì đại ca ngươi lại bị thương, hiện tại trong nhà chỉ có thể làm ruộng để phụ giúp gia đình. Ngươi bây giờ lại muốn mượn một lượng bạc, nếu đại tẩu có cũng không nói hai lời liền lập tức cho ngươi mượn, nhưng là ngươi cũng thấy đó, đại tẩu hiện tại ngay cả một lượng bạc cũng không có thì làm sao có thể lấy ra đây.”

Lưu thị nghe được lời nói này xong, chỉ nhíu nhíu mày không nói lời nào, nhìn thoáng qua Lâm thị, trong lòng nghĩ nghĩ nói: “Chẳng lẽ Nhị tẩu lừa ta sao? Việc này không đúng nha, nếu không có chuyện gì, thì người ta sao có thể nói là đại ca từ trên trấn về, trên lưng mang giỏ trúc có chứa rất nhiều đồ này nọ a, một chút tiền như thế thì làm sao lại không có được?”

Nghĩ nghĩ, ánh mắt hoài nghi nhìn Lâm thị nói thêm vào: “Đại tẩu thật sự không có? Chứ không phải lừa ta đi? Buổi chiều hôm nay ở đầu thôn có rất nhiều người đều thấy được đại ca mang giỏ trúc từ trên trấn trở về, nếu không có tiền làm sao có thể mua nhiều thứ như vậy?”

Nghe xong lời này của nàng, Mạc Thắng Minh nhíu nhíu mày, nhưng cũng không phát ra tiếng, bởi vì chuyện này tốt nhất nên để phụ nữ ra mặt thì mới có thể giải quyết, cho nên tùy ý Lâm thị nói chuyện.

Lâm thị nghe được câu hỏi của Lưu thị, vội la lên: “Đệ muội, ngươi thà tin người khác cũng không chịu tin tưởng đại ca của mình sao? Đại tẩu của ngươi là người như thế nào chẳng lẽ ngươi không biết?”

Lưu thị nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, chính mình là nghe được nhị tẩu nói, nhị tẩu kia luôn luôn không hợp với đại tẩu, hơn nữa đại tẩu là người như thế nào, chính mình như thế nào lại không biết, khả năng là mình thật sự bị người ta gạt rồi, nghĩ đến đây trong lòng liền tức giận mắng Lý thị, cư nhiên dám lừa gạt mình, nếu không giáo huấn nàng một chút thì không biết sau này còn xảy ra chuyện gì đâu.

Vào lúc này, Lưu thị đem hết thảy mọi chuyện đều đổ hết lên người Lý thị, cũng không nghĩ lại trong đó một phần nguyên nhân cũng là do mình, nếu không phải nàng ham món lợi nhỏ, thì làm sao có thể bị Lý thị lừa gạt.

Lưu thị suy nghĩ một chút, sau đó vẻ mặt biểu tình đầy vẻ xin lỗi nói với Lâm thị: “Ai, thật sự là phải xin lỗi đại tẩu, ta đây cũng là lo lắng về tiền công phải trả cho thầy giáo dạy học của bọn trẻ mà sốt ruột a, này do ta bất tài nên mới đến nhờ gia đình đại tẩu giúp đỡ, nếu đại tẩu không có nhiều như vậy, liền bỏ qua đi, chuyện này coi như ta chưa từng nói vậy, đại tẩu cũng đừng buồn ta nha, được rồi lúc này trời cũng không còn sớm, ta cũng cần phải trở về rồi, đại tẩu cũng không cần phải tiễn nữa.”

Nói xong liền rời đi như một trận gió, lưu lại mọi người hai mặt nhìn nhau. Mạc Tiêu Tiêu trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Phụ thân, ta nhớ rõ buồi chiều hôm nay lúc chúng ta trở về ở chỗ cây đại thụ đầu thôn chỉ nhìn thấy Nhị thẩm đứng gần đó thôi mà, sau đó cũng không gặp được người khác, vậy tại sao Tam thẩm lại biết được?”

“Ngươi vừa rồi không có nghe Tam thẩm nói à, chuyện này là từ người khác nghe nói, chắn chắn chính là Nhị thẩm của ngươi nói cho nàng biết rồi.”

Mạc Tiêu Tiêu vừa rồi chỉ lo nghĩ cái khác, cũng không nghe cẩn thận lời nói của Lưu thị, đến lúc nghe được cũng chỉ là nghe được câu cuối cùng kia, nhíu nhíu mày, nhìn vè phía Mạc Thắng Minh nói rõ: “Vậy hiện tại trong thôn mọi người đều biết hết rồi?”

Mạc Thắng Minh gật đầu, thở dài, khuôn mặt mang theo mỏi mệt, vô lực nói: “Ngủ đi, sáng ngày mai có thể phải dậy sớm rồi, sợ là ông bà ngươi biết việc này có thể sẽ tìm chúng ta tranh cãi nữa. Các ngươi đều nằm xuống ngủ đi.”

Mấy người huynh đệ nhìn thoáng qua lẫn nhau, gật gật đều đều đi hướng về phòng ngủ của mình, chỉ còn lại phu thê Mạc Thắng Minh ở lại phòng, nhìn đến bộ dạng này của Mạc Thắng Minh, Lâm thị đau xót trong lòng, nhẹ nhàng kêu: “Đương gia…”

Lời còn chưa dứt, chỉ nghe thấy âm thanh vô lực của Mạc Thắng Minh truyền đến: “Aiz, ngủ đi thôi.”

Lâm thị cũng không nói thêm gì nữa, mà là tiến lên ôm lấy Mạc Thắng Minh, hai người dựa vào lẫn nhau, phảng phất làm như vậy mới không bị những khó khăn kế tiếp áp đảo.

Hôm sau, thời tiết vẫn tương đối sáng sủa, Mạc Tiêu Tiêu đã sớm ăn xong điểm tâm, sau đó liền muốn Mạc Thắng Minh đi lên trấn mua một ít bột mì về, Lâm Thị dặn hắn nên về sớm một chút, tuy rằng là trong nhà cũng không có việc gì làm, nhưng từ khi nghe xong Tiêu Tiêu nói về cách thực hiện mì lạnh, liền đặc biệt rất chờ mong muốn làm thử một lần, trong lòng cũng không khỏi nghĩ đến thời điểm có thể kiếm được tiền trợ giúp cho gia đình.

Đến buổi trưa, ông bà nội của Tiêu Tiêu truyền tin xuống kêu bọn họ trở về nhà một chuyến, truyền lời là Nhị thẩm Lý thị của Tiêu Tiêu, nhìn bộ dáng dương dương tự đắc của Lý thị, ngoài trừ Tiêu Tiêu ra, tròng lòng mọi người đều âm thầm trầm xuống, chắc chắn có thể khẳng định chuyện ngày hôm qua nhà mình đã mua một số đồ trên trấn đều là do Lý thị nói ra, cho dù Mạc Vân Thiên hận đến nghiến răng nghiến lợi cũng không thể không kêu một tiếng Nhị thẩm.

Mạc lão gia tên là Mạc Đại Nguyên, mặc dù ở nhà nhưng mọi chuyện trong thôn đều có thể biết hết, cùng với bà nội của Tiêu Tiêu là Vương thị có bốn nam một nữ, nhưng là Vương thị thương yêu nhất là con trai thứ hai, cho nên chuyện gì liên quan đến Mạc Vân Lâm đều cực kỳ xem trọng.

Tiêu Tiêu lần đầu tiên đến phòng chính, không biết đây là có cảm giác gì, lúc trước Mạc Tiêu Tiêu không muốn đến nơi này, bởi vì Mạc lão gia là một người cực kỳ nghiêm túc, bà nội của nàng cũng chỉ thiên vị con trai thứ hai, chuyện này làm cho những người con trai khác không khỏi oán hận trong lòng, cũng khó trách Nhị thẩm Lý thị làm việc đều không kiêng nể ai.

Vào đến phòng, chỉ thấy Mạc lão gia ngồi ở trên cao nhất, bà nội Vương thị ngồi ở bên cạnh. Ánh mắt Mạc lão gia liếc một lượt tất cả mọi người, nhìn mọi người trong phòng đều đã đến đầy đủ, chỉ thiếu Mạc Thắng Minh, sắc mặt liền lập tức nghiêm túc, nhìn về phía Lâm thị hỏi: “Thắng Minh đâu?”

Lâm thị còn chưa kịp trả lời, thì đã nghe Lý thị nói: “Đúng rồi, đại ca đi đâu rồi vậy đại tẩu? Chẳng lẽ mặt trời đã cháy đến mông mà vẫn còn ngủ?”

Mạc lão gia nghe xong lời nói của Lý thị, mặt liền đen lại một nửa, Tiêu Tiêu âm thầm kêu không ổn rồi, ngoài miệng liền lập tức nói: “Ông nội, bà nội, phụ thân đi lên trấn rồi, muốn tìm thêm có công việc có thể làm hay không, không giống như lời Nhị thẩm nói đâu.”

“Hừ, tiểu nha đầu này, nương của ngươi còn chưa lên tiếng, ngươi đã mở miệng trước rồi, nơi này không đến lượt ngươi nói chuyện đâu?” Lý thị liền gây khó dễ.

Lâm thị thấy Lý thị trách Tiêu Tiêu, hờn giận nói: “Không đến lượt nàng sao, vậy ta có thể đi, đương gia nhà ta bây giờ còn đang ở trên trấn tìm việc để sinh sống, gần đây cũng sắp xong việc ruộng đồng ở nhà rồi, phải tìm thêm việc khác để làm chứ, nhà ta cũng không có giàu có như đệ muội, ta cùng đương gia đều phải cố gắng làm việc, không thì cả nhà phải uống gió Tây Bắc mà sống rồi.

Hết chương 5



Chương tiếp theo  Arrow
Thiên Hạ
Thiên Hạ
Moderator
Moderator

Tổng số bài gửi : 24
Points : 200
thanks : 30
Join date : 12/04/2015
Age : 30
Đến từ : Hạ Vũ Cư

https://havucu.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết