Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên

Join the forum, it's quick and easy

Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên
Hạ Vũ Cư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» TSVTN - Chương 13
by Dứa Dứa Mon Jun 01, 2015 11:47 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 21
by Lili Sat May 23, 2015 10:29 pm

» TSVTN - Giới thiệu
by Bánh Bao Nâu Sat May 23, 2015 9:23 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 22
by Khả vân Tue May 12, 2015 10:10 am

» Địa chủ nông thôn - Chương 20
by ilyssm Fri May 01, 2015 4:06 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 19
by Rin_chan Thu Apr 30, 2015 8:40 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 18
by bichvan Tue Apr 28, 2015 3:46 pm

» Chương 167: Lãnh Dạ ghen 2
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:05 pm

» Chương 166: Lãnh Dạ Ghen (1)
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:01 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 17
by Nguyên Phương Mon Apr 20, 2015 10:22 pm


Chương 147: Anh hủy hoại cô ấy

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Chương 147: Anh hủy hoại cô ấy Empty Chương 147: Anh hủy hoại cô ấy

Bài gửi by RainLove Fri Apr 17, 2015 11:46 am

"Cô ấy không phải là người phụ nữ của anh, anh không xứng có cô ấy, nếu như không phải anh có mấy tiền dơ bẩn, cô ấy sẽ trở thành như vậy sao? Những người đàn ông có tiền chỉ biết chơi đùa phụ nữ, anh có nghĩ tới cảm thụ của cô ấy hay không, mang thai dưới tình huống này, trong lòng cô ấy sẽ nghĩ như thế nào? Cô ấy chỉ mới lớn anh có biết hay không? Khốn kiếp -- anh hủy hoại cô ấy, anh hủy hoại cô ấy--" Khang Cốc mắng to.


"Khang Cốc, không cần nói, không cần nói..." Bạch Tuyết khóc kêu.


Khang Cốc biết Bạch Tuyết có điều khó nói nên mới có thể đi theo Lãnh Dạ, hắn rất hối hận, hối hận lúc trước nên mạnh mẽ kéo Bạch Tuyết ở lại bên cạnh mình, hiện tại sẽ không xuất hiện chuyện khó giải quyết như thế!


Một tiếng thở dài!


Khang Cốc cho rằng là lỗi của mình, hắn không có bảo vệ Bạch Tuyết tốt, kỳ thực, hắn nên sớm ra tay với Bạch Tuyết, không nên nhường Bạch Tuyết cho tên khốn không chịu trách nhiệm này, lại có thể làm lớn bụng Bạch Tuyết!


Hắn đau lòng cho Bạch Tuyết, càng không cho phép người khác khi dễ Bạch Tuyết!


"Tôi muốn mang Bạch Tuyết đi, sau này anh không nên qua lại với cô ấy nữa, nếu không tôi sẽ tố cáo anh!" Khang Cốc tức giận cảnh cáo Lãnh Dạ.


Lãnh Dạ căn bản không để Khang Cốc vào trong mắt, hắn muốn thấy thái độ của Bạch Tuyết, Bạch Tuyết đã biết mình mang thai, vậy trong lòng cô nghĩ thế nào?


"Không, Khang Cốc, em vẫn chưa có hoàn toàn xác định là có phải mang thai hay không!" Bạch Tuyết phát hiện mình bị lời của Tiểu Long Nữ dọa, lại có thể khẳng định mình mang thai như vậy, ngộ nhỡ không có mang thai, không phải là sợ bóng sợ gió một hồi sao!


"Không được, dù không xác định cũng không thể đi theo anh ta, nếu không sớm muộn chuyện này cũng sẽ phát sinh, anh không thể để em không hiểu gì đi theo anh ta!" Lần này Khang Cốc quyết định muốn tranh thủ với Bạch Tuyết, không thể ngay cả tranh thủ cũng không tranh thủ liền chịu thua!


"Cậu xác định Bạch Tuyết đi theo cậu?" Lãnh Dạ tự tin hỏi Khang Cốc.


"Tôi không xác định, thế nhưng tuyệt đối tôi sẽ không ép Bạch Tuyết làm những gì mình không muốn, tôi sẽ hảo hảo yêu nàng, vì nàng ta kiếp này cũng sẽ không bính nữ nhân khác, ta sẽ luôn bảo hộ cô ấy, quyết không cho phép người khác bắt nạt cô ấy!" Khang Cốc cam kết nhìn Lãnh Dạ.


"Sợ rằng cam kết của cậu là dư thừa!" Lãnh Dạ nói.


"Cô ấy không yêu tôi, tôi sẽ chờ cô ấy, trông coi cô ấy, thế nhưng để cô ấy cho anh, đừng mơ tưởng!" Hôm nay Khang Cốc giống như bi kích thích, đại khái sự kích thích chính là chuyện Bạch Tuyết mang thai! Nghĩ đến Bạch Tuyết mang thai, nghĩ đến cô bị người này này bắt nạt, trong lòng Khang Cốc căm hận!


"Bạch Tuyết đi theo tôi, đừng phí lời với cậu ta! Nhàm chán!" Lãnh Dạ nể mặt Khang Cốc bảo hộ Bạch Tuyết từ nhỏ, mới không có hành vi kích động, hắn cũng coi trọng việc Khang Cốc không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, coi như là người tốt, cho nên không tính toán!


"Đứng lại --" Khang Cốc đi tới trước mặt Lãnh Dạ, nhìn bằng con mắt sắc bén.


Mặc dù hắn là học sinh, không có sự lạnh lẽo sinh ra của Lãnh Dạ, thế nhưng, lúc này, hắn cũng rất lạnh lùng, dĩ nhiên đối với Lãnh Dạ đó chỉ là trò ấu trĩ!


"Nếu anh muốn mang Bạch Tuyết đi, trả lời vấn đề của tôi, nếu không Bạch Tuyết đến đâu? Tôi sẽ theo đến đó?" Khang Cốc lớn tiếng nói, cho thấy thái độ kiên quyết của mình.


Lãnh Dạ khó chịu lên tiếng!


"Nói -- "


"Hiện tại tôi hỏi anh, anh đã kết hôn chưa? Không cho phép nói dối."


Bạch Tuyết im lặng bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Lãnh Dạ, vấn đề này Bạch Tuyết vẫn luôn hiếu kỳ, người cô thích rốt cuộc đã có vợ hay không?


"..." Lãnh Dạ trầm mặc, hắn phải nói cho Bạch Tuyết chuyện của mình thế nào, nói có, Bạch Tuyết sẽ thương tâm, ánh mắt chờ đợi của cô nói cho Lãnh Dạ Bạch Tuyết có để ý đến chuyện này, mặc dù chưa bao giờ nghe cô nhắc quá, xem ra ở trong lòng cô vẫn luôn muốn biết!


"Có!" Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết muốn biết, như vậy cứ nói đi! Sớm muộn cũng phải biết!


Bạch Tuyết bình tĩnh lạ thường, không khóc, không cười, thế nhưng, trong cặp mắt kia tràn đầy đau lòng, anh có vợ?
Anh có vợ!


Nói như vậy mặc dù cô mang thai, anh cũng sẽ không kết hôn với cô!


Cô thực sự có ý nghĩ kỳ lạ!


Lại muốn kết hôn với anh!


Anh là nhân vật lợi hại như vậy, sao có thể kết hôn cùng cô! Cô không có gì cả, chỉ có thân thể trẻ đẹp nhue Tiểu Long Nữ nói!


Thực sự là đau lòng!


Đã yêu người không nên yêu!


"Để cho tôi được yên tĩnh!" Nói xong, Bạch Tuyết đi về phía trước.


Lãnh Dạ nhìn thấy trong tròng mắt Bạch Tuyết tràn đầy thất vọng, cô thất vọng việc hắn kết hôn!


Cô không tiếp thu được việc hắn kết hôn!


Đúng vậy!


Ở đây quan niệm xã hội ở đây đàn ông chỉ có thể có một người phụ nữ, một vợ.


Thế nhưng, hắn không thuộc về nơi này, cho nên hắn có rất nhiều người, thế nhưng, trong lòng hắn chỉ có cô!


Khang Cốc không nói, yên lặng đi theo Bạch Tuyết, hắn biết Bạch Tuyết cần tiêu hóa chuyện này, hắn chỉ cần yên lặng coi chừng cô, không cho cô có việc gì là được, hôm nay sở dĩ hắn nói như vậy, chính là không muốn sau này Bạch Tuyết bị tổn thương, mặc dù hiện tại khó chịu, thế nhưng so với sau này yêu sâu mới biết tốt hơn! Đau dài không bằng đau ngắn, không bằng dứt khoát đau ngắn!


Cho nên hắn để cho Bạch Tuyết biết Lãnh Dạ không thể nào cho cô cuộc sống bình thường, cô chỉ có thể làm người của anh ta trong bóng tối, vĩnh viễn không thể cho mọi người biết đến, giống như đêm nay, anh ta không thể quang minh chính đại dắt tay Bạch Tuyết, nói cô là của anh ta, người phụ nữ của Lãnh Dạ, anh ta không dám! Bởi vì anh ta có vợ, anh ta không thể cưới Bạch Tuyết, anh ta mà làm vậy là trùng hôn!


Bạch Tuyết đi rất xa, ngẩng đầu nhìn đến quán bar vẫn sáng đèn, tiến vào.


Lãnh Dạ không theo Bạch Tuyết, bởi vì hắn biết Bạch Tuyết không có việc gì, bọn nhỏ sẽ không để cho mẹ chúng gặp chuyện không may. Chẳng biết rằng, bọn nhỏ đều lây nhiễm sự thương tâm của mẹ, mỗi người đều an tĩnh ở trong bụng Bạch Tuyết, không có bất kỳ cử động, không có bất kỳ phản ứng nào, tất cả thuận theo tự nhiên là được, bọn chúng cũng hi vọng mẹ có thể trở nên kiên cường một ít, dù sao con đường phía sau còn xa rất!


Những chuyện kì lạ vẫn đang chờ mẹ!


Sói mẹ cần phải có trái tim kiên cường tâm, bọn chúng cũng cần có một người mẹ kiên cường!


Lãnh Dạ cũng biết Bạch Tuyết cần phải bình tĩnh suy nghĩ, chỉ có cô hoàn toàn suy nghĩ cẩn thận, sau này Bạch Tuyết mới có thể không lo ngại theo hắn, làm người phụ nữ của Lang Vương, phải chuẩn bị đối mặt với những người phụ nữ của hắn, mặc dù trong lòng hắn chỉ yêu Bạch Tuyết, thế nhưng, những phi tử ở yêu giới hắn không thể không quản, cũng không thể bỏ họ, dù sao thanh xuân của những người kia đều cho hắn!


Nghĩ đến những người trong hậu cung kia, Lãnh Dạ rất hối hận, tại sao lúc trước muốn cưới nhiều người như vậy, hiện tại bỗng nhiên cảm thấy rất phiền phức!


Hắn không muốn tổn thương Bạch Tuyết, thế nhưng hắn cũng không thể lừa Bạch Tuyết, ở yêu giới một người đàn ông có rất nhiều phụ nữ cũng không kỳ quái,ngược lại rất bình thường, cho nên hắn không có đuổi theo Bạch Tuyết, để cho cô bình tĩnh cũng tốt, cần cần học chịu đựng mọi chuyện!


Khang Cốc nhìn thấy Bạch Tuyết tiến vào quán bar, sau đó nhanh chóng cởi áo của mình, khoác lên người Bạch Tuyết, che khuất vóc người gây họa kia, nơi này chính là ổ sói, đàn ông bên trong cũng không thương hương tiếc ngọc!


Lần đầu tiên Bạch Tuyết đến quán bar. Nhìn Khang Cốc.


"Anh có tiền không? Em muốn uống rượu." Bạch Tuyết ôn nhu hỏi, kỳ thực giọng nói cô vẫn luôn như vậy, mặc dù mất mát khó chịu, lời nói ra vẫn ngọt ngào, ôn nhu .


"Có tiền, anh mời em." Quán bar này Khang Cốc thường xuyên đến, cho nên hắn đặc biệt cho Bạch Tuyết uống rượu nhẹ.


Một chén xuống bụng.


Hai chén xuống bụng.


Bạch Tuyết cảm thấy không thích, chất cồn không gây tê được lòng cô!


"Anh Cốc, cho em uống rượu mạnh!" Bạch Tuyết nhìn Khang Cốc, ánh mắt lờ mờ!


"Bạch Tuyết, chúng ta trở về thôi! Uống rượu nhiều không tốt! Tổn hại sức khỏe!"


"Cho em uống?" Bạch Tuyết kiên trì.


Bất đắc dĩ!


Khang Cốc không thể không nghe theo cô, thế là kêu hai ly rượu mạnh, hắn sẽ không để cho mình uống say, hắn còn muốn bảo vệ cô, cho nên, hắn muốn tỉnh táo.


Ai ngờ!


Lúc này, trong quán rượu còn có người quen đang uống rượu. Chính là Dương Phỉ, cô ta và mấy người bạn uống rượu ở đây.


Bạch Tuyết vừa vào cửa Dương Phỉ liền nhìn thấy, cô ta một mực quan sát Bạch Tuyết và Khang Cốc, xem ra hai người bọn họ vẫn ở cùng một chỗ!


Từ khi Dương Phỉ bị Cung Hàn khai phá, cuộc sống của Dương Phỉ liền không kiềm chế, buổi tối thường xuyên cùng bạn bè tụ họp, chơi đến nửa đêm mới về nhà, cha cô ta là cảnh sát trường, làm việc rất bận, mẹ của của cô ta trầm mê mạt chược, thường xuyên nửa đêm mới về nhà, cho nên không có để ý đến cô ta, cuộc sống của của cô ta càng lúc càng loạn, giao lưu bạn bè càng lúc càng không ra gì!


Cô ta vốn cho là mình có Cung Hàn là chỗ dựa vững chắc, không ngờ Cung Hàn ít gặp cô ta, hơn nữa cô ta cũng tìm không thấy người của Cung Hàn!


Cô ta thấy Bạch Tuyết uống rượu, thế là bưng một ly rượu đi tới, hơn nữa ngồi xuống bên người Bạch Tuyết.


"Thật khéo, lại đụng tới đôi uyên ương số khổ hai người!" Dương Phỉ châm biếm nói.


"Cô?" Bạch Tuyết mơ mơ màng màng ngẩng đầu, nhìn về phía Dương Phỉ, lại là cô ta, Bạch Tuyết thật lâu không có đến trường học, Lãnh Dạ giúp cô nghỉ dài hạn, nói bị bệnh, cho nên vẫn không có đi.


"Bạn học cũ đã lâu không thấy! Xem chừng cũng không tệ, bộ váy rất đẹp a!" Dương Phỉ chua chát nói.


"Thực sự là đã lâu không gặp, tôi đã lâu không có đi học!" Bạch Tuyết nghĩ đến việc đi học, trong lòng liền khó chịu, ngẩng đầu lên, lại uống một ly rượu vào trong bụng.


"Dương Phỉ, cách Bạch Tuyết xa một chút, hôm nay tâm tình cô ấy không tốt!" Nơi này là nơi công cộng, Khang Cốc còn biết chú ý hình tượng.


"Yên tâm, tôi không làm bị thương bảo bối của anh, bây giờ sao cô ấy là của anh vậy?" Dương Phỉ cười chế nhạo hỏi.


"Dương Phỉ câm miệng, không ai bảo cô câm đâu!" Khang Cốc không muốn trêu chọc người không lý lẽ này, miễn cô ta lại nói ra lời tổn thương Bạch Tuyết!


"Tôi có thể bị câm điếc, thế nhưng tôi không phải người mù, cô ta là người của ai, tôi biết rất rõ ràng, anh cướp của người kia sao!" Dương Phỉ hảo tâm nhắc nhở Khang Cốc nói.


Khang Cốc không nói.


Đây là lời nói thật, Bạch Tuyết trở nên thương tâm như vậy, cũng là bởi vì trong lòng quá để ý tới Lãnh Dạ, hoặc là trong lòng cô rời khỏi người kia mới có thể thống khổ như vậy!


Hắn cần Bạch Tuyết từ từ rời khỏi cuộc sống của người kia, hắn sẽ chờ Bạch Tuyết chậm rãi quên anh ta!


Đến lúc đó Bạch Tuyết trưởng thành, hắn là có thể mang Bạch Tuyết rời khỏi đây, hắn đã nghĩ kỹ, tương lai cùng Bạch Tuyết xuất ngoại, rời khỏi đất thị phi này, cùng Bạch Tuyết an ổn sống qua ngày.


"Cô nói bậy, tôi không phải người của anh ta! Anh ta có người khác..." Bạch Tuyết thương tâm nói, cô biết mình là người thế nào, nàng ở trong thế giới của Lãnh Dạ chính là tình nhân, hoặc là tiểu tam! Nhân vật đáng buồn!


(Tiếp theo đến lượt Dương Phỉ cho Bạch Tuyết uống rượu gì đặc biệt? Lại có chuyện li kỳ phát sinh ở trên người Bạch Tuyết? Rốt cuộc Bạch Tuyết phải đối mặt với việc mình mang thai thế nào. Mọi người nhớ đón đọc nhé. )
RainLove
RainLove
Rảnh Rỗi
Rảnh Rỗi

Tổng số bài gửi : 76
Points : 341
thanks : 5
Join date : 12/04/2015
Age : 30
Đến từ : Hạ Vũ Cư

Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết