Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên

Join the forum, it's quick and easy

Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên
Hạ Vũ Cư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» TSVTN - Chương 13
by Dứa Dứa Mon Jun 01, 2015 11:47 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 21
by Lili Sat May 23, 2015 10:29 pm

» TSVTN - Giới thiệu
by Bánh Bao Nâu Sat May 23, 2015 9:23 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 22
by Khả vân Tue May 12, 2015 10:10 am

» Địa chủ nông thôn - Chương 20
by ilyssm Fri May 01, 2015 4:06 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 19
by Rin_chan Thu Apr 30, 2015 8:40 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 18
by bichvan Tue Apr 28, 2015 3:46 pm

» Chương 167: Lãnh Dạ ghen 2
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:05 pm

» Chương 166: Lãnh Dạ Ghen (1)
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:01 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 17
by Nguyên Phương Mon Apr 20, 2015 10:22 pm


Chương 134: Lang Vương phúc hắc

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Chương 134: Lang Vương phúc hắc Empty Chương 134: Lang Vương phúc hắc

Bài gửi by RainLove Thu Apr 16, 2015 9:57 pm

Cung Hàn bỗng nhiên quay ngược tay lái trở lại, ngay cả chính hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra? Hắn vốn là muốn đi đến trạm xe lửa , thế nào bỗng nhiên muốn đi đến bến xe?


Bến xe, Lãnh Dạ nhìn thấy xe Cung Hàn cũng tới nơi, thế là theo đi lên.


"Không phải bảo cậu đi đến trạm xe lửa sao?" Lãnh Dạ nghiêm nghị chất vấn Cung Hàn.


"Chuyện này -- tôi vốn chuẩn bị lái xe đi đến trạm xe lửa a, ai ngờ đi tới nửa lại không hiểu sao đột nhiên thay đổi, sau đó liền đến nơi này!" Cung Hàn không hiểu gãi gãi đầu, là bởi vì đây không phải là thân thể của hắn, nên hiện tại xuất hiện phản ứng bài xích sao? Vừa nãy trong đầu hắn rõ ràng chuẩn bị lái xe đi trạm xe lửa, nhưng tay chân của hắn cũng không nghe sai khiến bắt đầu chuyển động tay lái!


Lãnh Dạ sửng sốt.


"Cậu xác định cậu chuẩn bị đi đến trạm xe lửa?" Lãnh Dạ lại hỏi lần nữa.


"Đương nhiên, Tuyết nhi đã biến mất, tôi cũng thực vội vàng, chẳng lẽ anh cho rằng chỉ có anh lo lắng cho cô ấy sao, cô ấy ở trong lòng tôi cũng là trân bảo!" Cung Hàn trừng liếc mắt với Lãnh Dạ một cái, liền trả lời.


Lãnh Dạ cũng hiểu, chẳng lẽ là mấy nhóc con ở trong thân thể Bạch Tuyết điều khiển? Chỉ có khả năng này.


Hắn tới gần Cung Hàn, quả nhiên, mấy đứa đã sốt ruột tìm kiếm tung tích Bạch Tuyết.


"Anh, anh khống chế thân thể mẹ, chúng ta sẽ rất nguy hiểm , cha rất thông minh, người có thể nghĩ đến trong bụng mẹ có chúng ta hay không?" Sói con số hai lo lắng hỏi.


"Không có việc gì đâu, đó là cha của chúng ta, biết cũng sẽ không làm thương tổn chúng ta!" Sói con số một đắc ý nói.


"Chúng ta bây giờ không thể bại lộ, không thể để bất cứ người nào biết chúng ta tồn tại, bởi vì Ma Vương hiện tại phái tới rất nhiều yêu quái đến tìm chúng ta, hắn cần máu của chúng ta phá giải phong ấn, chúng ta nhất định phải cẩn thận, Ma Vương mặc dù bị nhốt ở trong băng trụ, thế nhưng, hắn vẫn như cũ pháp lực ngập trời, hắn phái nhiều yêu ra như vậy, đã nói lên hắn đã biết chúng ta tồn tại, chúng ta nếu như bại lộ, mẹ sẽ rất nguy hiểm, hắn muốn là máu đứa nhỏ của Lang Vương và hậu nhân của Mẫu Đơn tiên tử, chỉ có như vậy hắn mới có thể đi ra khỏi Băng trụ, chúng ta nếu như bị thủ hạ của hắn phát hiện, hắn sẽ đem chúng ta từ trong bụng mẹ moi ra, sau đó mang đi, đến lúc đó, mẹ khó giữ được tính mạng, hơn nữa chúng ta cũng là lành ít dữ nhiều!" Sói con số hai phân tích nói.


"Chuyện này anh đều biết! Thế nhưng, chúng ta nếu như không đem mẹ tìm trở về, chúng ta cũng gặp lành ít dữ nhiều a!"


Lãnh Dạ cúi đầu, tựa hồ đang suy tư, hắn chỉ có thể làm như vậy, vì khiến Cung Hàn không nổi lòng nghi ngờ, Cung Hàn cho rằng Lãnh Dạ đang suy tư xem Tuyết nhi đã đi nơi nào.


Kỳ thực, Lãnh Dạ đang nghe các con nói chuyện, hắn lại một lần nữa khiếp sợ!


Bọn nhỏ cư nhiên cái gì cũng đều biết, hơn nữa điều hắn không biết , chúng cũng biết!


Ma vương bị phong ấn, đây là bao nhiêu chuyện bí mật, Ma Vương bị phong ấn ở trong băng trụ đã 900 năm, mà chúng cũng biết!


Chúng lại còn biết Ma Vương cần dùng máu của chúng để phá giải phong ấn!


Hắn tự biết mình không phải đối thủ của Ma Vương, nếu như Ma Vương tái hiện giang hồ, thế giới sẽ có đại tai nạn!


Phía sau lưng Lãnh Dạ không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.


"Này? Anh không sao chứ?" Cung Hàn nhìn thấy trán Lãnh Dạ toát mồ hôi hột hỏi.


"Vô liêm sỉ, đều là cậu làm hại Tuyết nhi, bây giờ lập tức đi với tôi tìm Tuyết nhi!" Lãnh Dạ nổi giận.


"Đi đâu tìm a?" Cung Hàn nhìn nhìn nhà ga, nhiều xe như vậy, muốn đi tìm Tuyết nhi ở đâu mới được a?


"Tôi đã biết cô ấy ở trạm thứ nhất đi đâu, lên xe." Lãnh Dạ mở cửa xe Cung Hàn, hơn nữa ngồi ở chỗ ghế phụ.


"Này? Chúng ta có nhất thiết phải ngồi chung một chiếc xe sao? Không phải anh cũng có xe sao, vì sao lại ngồi một chiếc xe với tôi?" Cung Hàn không thích gương mặt lạnh lùng của Lãnh Dạ, hình như thiếu hắn mười phần uất ức vậy!


"Lời vô ích, lái xe --" Lãnh Dạ đi theo Cung Hàn chính là vì các con của hắn, bọn chúng nhất định có thể cảm ứng được Bạch Tuyết ở nơi nào?


"Cậu nghĩ rằng tôi là bởi vì cậu nên mới cùng cậu ngồi chung một chiếc xe sao! Tôi là vì thân thể Tuyết nhi , nếu như không phải bởi vì cậu bây giờ đang ở trong thân thể của Tuyết nhi , tôi nhất định sẽ hung hăng đánh cậu một trận! Dám bắt cóc người phụ nữ của tôi!" Lãnh Dạ âm ngoan nói, hắn bây giờ là không còn cách nào, Cung Hàn đang trong thân thể Bạch Tuyết , hắn làm sao có thể thương tổn thân thể Bạch Tuyết chứ, cho nên chỉ có thể nhẫn!


"Anh nghĩ rằng tôi nguyện ý cùng anh ngồi chung một chiếc xe sao, tôi cũng bất đắc dĩ chứ, nếu như không phải thân thể Bạch Tuyết yếu đuối như thế , đến lúc đó bị đánh còn không biết là ai đâu?" Cung Hàn không tỏ ra yếu kém phản kích lại.
Nếu như hắn biết người hiện tại chống đối chính là Lang Vương vĩ đại , hắn nhất định sợ đến tiểu cả ra quần, thế nhưng, hiện tại Lãnh Dạ và trước đây hoàn toàn khác nhau, trước đây Lãnh Dạ không chỉ lãnh khốc, hơn nữa rất phúc hắc, tim của hắn tuyệt đối làm bằng băng, thế nhưng, hiện tại Lãnh Dạ và Lang Vương của yêu giới hoàn toàn khác nhau, hắn vì Bạch Tuyết mà một mực nhẫn nhịn!


Bởi vậy Cung Hàn không có một chút hoài nghi về thân phận của Lãnh Dạ, hắn cho rằng Lãnh Dạ chỉ là một doang nhân, chẳng qua là nhìn lãnh khốc một chút.


"Lái xe --" Lãnh Dạ không thể nhẫn nhịn nữa, cũng là lo lắng dọa đến các con, chúng mặc dù rất lợi hại, thế nhưng, bọn chúng suy cho cùng còn quá nhỏ, đến hắn đều nhìn không thấy!


"Lái xe? Đi đâu?" Cung Hàn không tình nguyện hỏi.


Lãnh Dạ lại nhắm mắt lại, không nói chuyện, kỳ thực, hắn còn không xác định đi đâu? Bọn nhỏ có lẽ biết, mẹ con liên tâm.


Lãnh Dạ nhắm mắt dưỡng thần, thật ra là đang chờ đợi mấy đứa hành động, quả nhiên không qua vài phút, chân tay Cung Hàn bắt đầu không nghe sai khiến, hắn vốn đi về phía trước , bỗng nhiên lại là quẹo thật nhanh , xe cấp tốc quay đầu, trở về .


"Này? Hình như không ổn, nếu không anh lái xe đi?" Cung Hàn nhìn Lãnh Dạ nói, hắn hiện tại thân thể là của Bạch Tuyết, hắn có nghĩa vụ bảo vệ tốt thân thể Bạch Tuyết, hắn cũng không muốn tương lai Bạch Tuyết hận hắn, nhìn tay chân mình không nghe sai khiến , hắn rất lo lắng xảy ra tai nạn xe cộ! Cho nên mới phải yêu cầu Lãnh Dạ giúp lái xe.


"..." Lãnh Dạ không nói, vẫn như cũ nhắm mắt dưỡng thần.


"Tôi hỏi anh đấy? Thân thể của tôi hiện tại không thoải mái, anh lái xe đi --" Cung Hàn có chút nóng nảy.


"Thân thể không thoải mái?" Lãnh Dạ nhìn như rất tò mò hỏi.


"Chỉ sợ là thân thể không phù hợp đi, hiện tại tôi không thể khống chế thân thể Bạch Tuyết , tôi vốn định tiếp tục lái xe, thế nhưng, đôi tay này cùng tư tưởng tôi đối nghịch, anh xem chúng ta lại quay đầu trở về chỗ cũ!" Cung Hàn nhìn xe trở lại đường cũ, trong lòng thực vội.


"Ừ." Lãnh Dạ cũng không nói gì, chỉ là nhàn nhạt ừ một tiếng, lại nhắm mắt lại.


"Này? Lúc nào rồi? Anh còn bày ra bộ dạng đó, tôi không dám cam đoan chúng ta có thể lái xe khai đi tiếp!" Cung Hàn rống lớn , bởi vì hắn rất lo lắng xuất hiện thời điểm chân của mình sẽ không nghe lời, không cách phanh xe! Hắn không muốn thân thể Tuyết nhi bị thương!


"Không chết được, tiếp tục đi!" Lãnh Dạ lạnh giọng nói.


"Nha ! Anh không phải rất lo lắng cho Tuyết nhi sao? Thân thể này anh cũng không quan tâm sao?" Cung Hàn không hiểu hỏi.


Kỳ thực, Lãnh Dạ sao có thể không lo lắng thân thể của Bạch Tuyết, còn có các con chưa xuất hiện, hắn biết Cung Hàn sở dĩ khống chế không được thân thể Bạch Tuyết , đó là bởi chúng nó đã khống chế thân thể Bạch Tuyết . Cho nên hắn mới có thể nén được áp bức, không ra tay trợ giúp Cung Hàn.


Lúc này, mấy nhóc con.


"Này? Anh cả anh có được không a, nếu không để em đến phụ trách thân thể mẹ, ngươi xem mình quẹo trái quẹo phải , rất nguy hiểm nhaa! Em cũng không muốn còn chưa có sinh ra liền bị anh hại chết!" Sói con số ba lo lắng hỏi.


"Yên tĩnh,anh không phải là đang khống chế rất tốt sao? Chớ quên chúng ta mới đến, đối với nơi này tất cả cũng không quen thuộc, nên phải từ từ sẽ đến, em xem cha một chút , bây giờ không phải là rất tốt sao, chúng ta là ai? Chúng ta thế nhưng là con của Lang Vương , nhất định sẽ không có vấn đề gì --" sói con số một tràn đầy tự tin nói.


"A -- "


"A -- "


Theo tiếng kêu to, đương nhiên, tiếng kêu này Cung Hàn nghe không được. Cung Hàn nhanh quay ngược tay lái, bởi vì sói con số một lái xe phân tâm, thiếu chút nữa gặp chuyện không may! Lãnh Dạ mặc dù khẩn trương, thế nhưng, hắn hiện tại phải vững vàng, bởi vì hắn tin các con của mình nhất định sẽ làm tốt , đứa lớn nói không sai, bọn họ là con của Lang Vương, sao có thể không biết lái xe, đây là học của người phàm , bọn chúng thế nhưng là yêu, nhất định sẽ làm rất tốt.


"Đại ca anh muốn chết a? Xuống, để em đến khống chế thân thể mẹ, em cũng không muốn bị anh hại chết!" Sói con số hai nói,mà trong ba đứa trẻ có tâm tư tốt, hơn nữa tính cách rất lạnh khốc, cũng là tương đối giống Lãnh Dạ , đứa thứ ba tính cách rất giống Bạch Tuyết, thích khóc. Đứa lớn tính cách vừa giống Bạch Tuyết và Lãnh Dạ tổng hợp lại, lúc giống Bạch Tuyết lúc giống như Lãnh Dạ.


"Được rồi, em tới khống chế thân thể mẹ,anh đi truy tìm khí tức của mẹ!" Sói con số một rõ ràng cảm giác được em trai có giọng điệu lãnh khốc , cho nên thức thời nhường ra.


"Hai người đều có chuyện làm, em nên là gì đây?" Sói con số ba ngọt ngào hỏi.


"Ô kìa -- chuyện của em cũng rất quan trọng, em vội vàng suy nghĩ một chút làm thế nào đem mẹ và tên hỗn đản này đổi trở về đi! Nếu không mẹ còn có thể chạy trốn!" Đứa lớn trả lời một câu.


"Đều là lỗi của em, em nhất định sẽ nghĩ biện pháp tốt hơn đưa bọn họ đổi trở về, chờ chúng ta tìm được mẹ, em sẽ phát công đưa bọn họ đổi trở về, hai người cứ yên tâm đi, bản cô nương nói làm được." Sói con số ba rất tự tin nói.


Lãnh Dạ yên tâm.


"Này? Anh thật không muốn sống nữa sao? Tôi hiện tại thực sự không thể khống chế thân thể Bạch Tuyết , chẳng lẽ là thân thể Bạch Tuyết bài xích tư tưởng chỉ huy của tôi, vì sao tôi không thể nắm trong tay thân thể Bạch Tuyết ? Anh vừa không thấy được nguy hiểm sao! Nếu tiếp tục như vậy, chúng ta tìm không được Bạch Tuyết, chúng ta liền diện kiến Diêm vương đấy!" Cung Hàn khẩn trương kêu to.


"Yên tâm, Diêm vương sẽ không thu cậu ,cậu chết cũng phải xuống địa ngục!" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.


"Anh -- thật ngông cuồng, tôi bây giờ là nhìn mặt mũi Bạch Tuyết mới không cùng anh tính toán, chờ tôi khôi phục thân thể nhất định khiến anh biết sự lợi hại của tôi!" Cung Hàn không phục quát.


"Chờ mong ngày đó, cậu nói những lời này chính là những gì tôi muốn nói ." Lãnh Dạ vẫn lạnh lùng vậy.


Hai người (hai sói) lúc này trên người đều toát ra khí thế âm lãnh , không ai phục ai! Cung Hàn cho là hắn đã tu luyện tám trăm năm , sao lại bị người phàm dọa chứ!


Nhưng mà khí thế của Lãnh Dạ cường đại cũng không phải ít , nghĩ rằng: Mặc dù hắn là Lang Vương, thế nhưng, hắn bây giờ là con người, hắn cũng không sợ hắc bang lão đại trước mắt . Lãnh Dạ ở thế giới nhân loại vẫn an phận thủ thường, mặc dù làm người có chút lãnh khốc và nghiêm túc, thế nhưng hắn rất ít sử dụng pháp lực,luôn luôn lạnh như băng , kỳ thực trong lòng vẫn rất tôn trọng cách sinh tồn của nhân loại.


Bởi vậy Cung Hàn không có hoài nghi Lãnh Dạ rốt cuộc là ai? Hắn nếu như biết mình hiện đang khiêu chiến chính là Lang Vương, hắn nhất định không dám phạm thượng, năm đó hắn bị tiêu hồn khóa giam giữ chính là Lang Vương tự tay khóa lại , nghĩ đến việc này hắn vẫn là rất sợ hãi ! Chỉ là hiện tại hắn cho rằng Lãnh Dạ là người phàm , không phải vị Lang vương cao cao tại thượng ở yêu giới , cho nên hắn mới dám cuồng ngôn.


Lúc này mấy nhóc con.


"Chú ý, phía trước ở giao lộ quẹo trái." Sói con số một chỉ huy .


"Thu được mệnh lệnh, lập tức quẹo trái , Đại ca anh cứ yên tâm." Sói con số hai nghiêm túc trả lời .
RainLove
RainLove
Rảnh Rỗi
Rảnh Rỗi

Tổng số bài gửi : 76
Points : 341
thanks : 5
Join date : 12/04/2015
Age : 30
Đến từ : Hạ Vũ Cư

Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết