Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên

Join the forum, it's quick and easy

Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên
Hạ Vũ Cư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» TSVTN - Chương 13
by Dứa Dứa Mon Jun 01, 2015 11:47 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 21
by Lili Sat May 23, 2015 10:29 pm

» TSVTN - Giới thiệu
by Bánh Bao Nâu Sat May 23, 2015 9:23 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 22
by Khả vân Tue May 12, 2015 10:10 am

» Địa chủ nông thôn - Chương 20
by ilyssm Fri May 01, 2015 4:06 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 19
by Rin_chan Thu Apr 30, 2015 8:40 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 18
by bichvan Tue Apr 28, 2015 3:46 pm

» Chương 167: Lãnh Dạ ghen 2
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:05 pm

» Chương 166: Lãnh Dạ Ghen (1)
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:01 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 17
by Nguyên Phương Mon Apr 20, 2015 10:22 pm


Chương 127: Ghê tởm chết người!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Chương 127: Ghê tởm chết người! Empty Chương 127: Ghê tởm chết người!

Bài gửi by RainLove Thu Apr 16, 2015 9:31 pm

Quả nhiên Cung Hàn chậm rãi ngồi xổm xuống.


"Mau ra ngoài." Cung Hàn hô.


"Tại sao tôi phải ra, thân thể của Tuyết nhi không phải lần đầu tiên tôi nhìn thấy, đây là thân thể người phụ nữ của tôi , đương nhiên tôi phải coi chừng, nhanh lên một chút, mau tiểu đi --" Lãnh Dạ nghiêm nghị ra lệnh.


"Hừ -- anh dữ dội như vậy tôi không đi tiểu được!"


"Cùng lắm thì tôi không nói lời nào, mau tiểu đi!"


Cung Hàn bất đắc dĩ, nhịn một hồi, đành phải ngoan ngoãn đi tiểu.


Sau đó.


Hai người đi ra.


"Cậu, hôm nay sẽ phải ngủ cùng tôi." Lãnh Dạ chỉ vào Cung Hàn nói.


"Vì sao? Tôi không thích đàn ông, tôi thích ôm phụ nữ ngủ, nhất là Tuyết nhi." Cung Hàn da mặt dày nói.


Lãnh Dạ dơ tay muốn đánh hắn, thế nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn cảu Tuyết nhi , hắn cũng không cách nào hạ thủ!


"Cậu nghĩ rằng tôi nguyện ý ngủ cùng cậu sao, tôi là trông coi thân thể người phụ nữ của mình, nếu không dù cậu có quỳ xuống cầu xin tôi, cũng tôi cũng không thèm ngủ!" Lãnh Dạ rống giận.


"Thật phiền chết đi được --" Cung Hàn ôm đầu hướng một căn phòng khác đi ngủ , Lãnh Dạ cũng vội vàng đi theo.


Nhìn Lãnh Dạ như hình với bóng, Cung Hàn có chút phiền chán .


"Mẹ kiếp! Anh luôn đi theo tôi, tôi lại không đi tắm thì không có cách nào đi ngủ được!" Cung Hàn rống giận.


Lãnh Dạ đưa tay ra, bỗng nhiên đem Cung Hàn kéo đến trước mặt, giận trừng mắt nhìn hắn.


"Không phải bởi vì thân thể của cậu bây giờ là người phụ nữ của tôi, nếu không cậu cho là mình bây giờ còn có thể đứng ở đây sao?" Hắn đối mặt với thân thể Bạch Tuyết, giọng điệu vẫn như cũ không tốt, tầm mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Cung Hàn trong thân thể , tựa hồ muốn nhìn thấu thân thể Bạch Tuyết để nhìn thấy Cung Hàn bên trong, khiến Cung Hàn rất ít khi có ánh mắt run sợ như vậy, vì ánh mắt vừa rồi rất dọa người, không thể nghi ngờ! Ánh mắt đó rất đáng sợ!


Hắn giãy giụa một chút, rời khỏi kiềm chế của Lãnh Dạ.


"Nếu như không phải bởi vì bị thân thể Tuyết nhi vướng chân , anh nghĩ rằng tôi sẽ cho anh cơ hội hạ thủ sao?" Cung Hàn cũng sắc bén trả lời một câu, bất quá thanh âm lại thiếu rất nhiều khí thế, bởi vì thanh âm của Bạch Tuyết quá ngọt, nói ra lời luôn luôn thiếu rất nhiều lực đạo.


"Tuyết nhi? Tuyết nhi là cậu có thể gọi sao? Nếu như cậu chân chính là Cung Hàn, tôi sẽ lập tức xé nát miệng của cậu!" Lãnh Dạ âm ngoan nói.


"Có thể gọi Tuyết nhi hay không cũng không đến phiên anh quan tâm, cô ấy có quyền kết giao bằng hữu tự do!" Cung Hàn cũng không cam lòng, tiếp tục mở miệng , nếu như hắn biết người này là Lang Vương, hắn nhất định sẽ bị dọa tè ra quần, thế nhưng, hắn lại không ngờ tới Lang Vương sẽ ở thế giới nhân loại, hắn lại càng không nghĩ tới tới người Lang Vương cao cao tại thượng sẽ là Lãnh Dạ này!


Hắn đến chết mới hiểu được chính mình mạo phạm phụ nữ của Lang Vương lãnh khốc ! Nếu như hắn sớm biết một chút , hắn nhất định sẽ kẹp đuôi chạy trốn , tuyệt đối không biết sống chết đứng ở chỗ này, còn dám tự xưng mình là lão tử!


Lãnh Dạ sở dĩ có thể chịu được Cung Hàn vô lễ, chủ yếu là bởi vì Cung Hàn trốn ở trong thân thể Bạch Tuyết , cũng bởi vì thân thể hắn còn có bảo bối của mình , đây cũng không phải là nói đùa! Hắn nhất định phải nhẫn nại, không thể khinh thường.


"Đã khuya, đi ngủ thôi!" Lãnh Dạ ra lệnh, hắn là muốn cho bảo bối được nghỉ ngơi.


"Không muốn, tôi muốn chơi dã chiến!" Cung Hàn cũng rất bực bội, hắn tại sao phải nghe người này khoa tay múa chân!
Lãnh Dạ một phen bắt Cung Hàn gắt gao vây khốn, sau đó mạnh mẽ áp ở trên giường, lại đắp chăn lên, hơn nữa dùng cả tay chân đè nặng hắn, ép buộc hắn nằm xuống, nói chung tất cả là vì các bảo bối trong bụng , bằng không hắn sẽ không có lòng tốt như vậy!


"Phục anh , ngủ thì ngủ ! Cách tôi ra một chút, tôi hiện tại cũng không là phụ nữ của của anh! Anh lại còn đè nặng tôi, tôi sẽ cho rằng anh muốn thượng tôi!" Cung Hàn bị Lãnh Dạ đè nặng, trong lòng là lạ , thế là chịu thua .


"Không muốn bị tôi thượng, vậy hãy ngoan ngoãn đi ngủ đi, nếu không hiện tại tôi liền muốn, ghê tởm chết người!" Lãnh Dạ uy hiếp quát.


"Tôi cho anh biết a? Không cho phép xằng bậy, giữ một khoảng cách, tôi liền đi ngủ." Cung Hàn bị Lãnh Dạ dọa sợ, hiện tại thân thể này là phụ nữ, nếu như hắn bị thượng, cũng là chuyện có thể , hắn cũng không nên bị làm bẩn ! Còn không bằng giết hắn đi !


Lãnh Dạ buông lỏng Cung Hàn ra, sau đó nhắm mắt lại nghỉ ngơi, kỳ thực, hắn là đang suy nghĩ biện pháp, đồng thời còn muốn giám sát Cung Hàn không nên sờ xoạng thân thể Bạch Tuyết .


Hắn sở dĩ cách Cung Hàn gần như vậy, chủ yếu là muốn biết tình huống của bảo bối , bọn nhóc nói chuyện có lẽ sẽ giúp đỡ hắn, dù sao đây bảo bối do mình tạo thành , bọn nhóc hẳn là sẽ nghĩ tới chuyện xảy ra không may này?


Quả nhiên.


Mấy nhóc con ngủ no rồi.


"Ân -- nghĩ muốn vặn thắt lưng, bỗng nhiên nhớ đến chúng ta vẫn chỉ là một hạt đậu, không có thắt lưng a!" Sói con số một nói.


"Anh còn có tâm tình duỗi người! Cha thiếu chút nữa đem thân thể mẹ thượng!" Sói con số hai không vui nói.


"Nói bậy!" Sói con số ba nói.


"Em không nói bậy, là cái tên bại hoại nói, hắn nói cha muốn thượng hắn!" Sói con số một nói.


"Đúng rồi, cái gì là thượng? Em không hiểu a!" Sói con số ba nói.


"Ngốc a , thượng cũng không hiểu? Chính là đi lên đi xuống ý ! Thực sự là phiền phức!" Sói con số một nói.


"Anh mới là phiền phức! Em là không biết đi lên đi xuống là gì! Em cũng không biết cha muốn đi đâu a!" Sói con số ba vẫn không hiểu lẩm bẩm.


"Còn có thể đi đâu? Trước đây cha đều thượng trên người mẹ đấy thôi! Thật là không hiểu, cha là Lang Vương, lại luôn luôn thích đè người!" Sói con số một lại nói.


Dựng thẳng tai nghe mấy nhóc con nói khiến mặt Lãnh Dạ cũng đỏ, không ngờ bọn nó cái gì cũng đều biết! Như vậy hắn sau này cùng Bạch Tuyết thân thiết không phải là không có bí mật hay sao!


Hóa ra lại có một đám nhóc nguy hiểm như vậy đi nghe trộm!


Suy nghĩ một chút quá nguy hiểm, bọn nó đều còn nhỏ như vậy, Bạch Tuyết có đôi khi nhịn không được sẽ kêu rên, nếu như bị bọn nhỏ nghe thấy, không phải quá thẹn thùng sao, không được sau này khi ở cùng Bạch Tuyết , hắn phải nghĩ biện pháp ngăn chặn cái miệng của cô mới được, không thể để cho mấy đứa nghe thấy, đấy là thứ không thích hợp với thiếu nhi!


Huống chi bọn họ cũng không phải thiếu nhi!


Chỉ là một hạt đậu


"Mấy người có thể nói chuyện khác hay không? Thượng cái gì mà thượng, không thấy phiền sao? Mẹ hiện tại ở trong lòng đang rất khó chịu a! Hai người còn có tâm tình nói chuyện này!" Sói con số hai nói.


"Em biết, đều là lỗi của em, là em hại mự!" Sói con số ba khổ sở nói.


"Vậy thì tốt nghĩ biện pháp đi, xem có thể đổi trở về hay không ?" Sói con số hai nói.


"Trừ phi... Ai nha! Không được, như vậy mẹ sẽ rất nguy hiểm!" Sói con số ba lẩm bẩm.


"Em có phải nghĩ ra biện pháp rồi hay không ? Nói một chút xem?" Sói con số một hỏi.


"Không được, cái phương pháp kia không được, em phải nghĩ lại." Sói con số ba an tĩnh, còn hai người kia cũng an tĩnh, bởi vì bọn họ đều đang suy nghĩ.


Lãnh Dạ dựng thẳng tai nghe, vừa nãy đứa thứ ba rõ ràng đã nghĩ ra biện pháp , vì sao không nói ra chứ?


Làm Lãnh Dạ sốt ruột a!


Không có biện pháp, bên trong hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ thanh âm gì!


Cung Hàn đã vù vù ngủ.


Lãnh Dạ lại không có buồn ngủ chút nào, hắn tại sao có thể ngủ được, nếu như không tìm được biện pháp, Bạch Tuyết sẽ luẩn quẩn trong lòng , vì đến đi vệ sinh cũng không muốn nhìn thân thể đàn ông, huống chi là mỗi ngày phải đối mặt, đây là một loại dằn vặt a!


Cô còn rất nhỏ, những người khác lớn bằng cô bây giờ cái gì cũng không biết, được cha mẹ sủng ái hưởng thụ cuộc sống ! Thế nhưng, Bạch Tuyết lại phải đối mặt dằn vặt tàn khốc như thế !


Hắn mặc dù có một ngàn năm tu hành, thế nhưng, lại không có cách nào đem linh hồn của con người trao đổi !


Ngày hôm sau.


Bạch Tuyết vẫn chưa rời giường, ngoài phòng liền có rất nhiều người chờ đợi.


"Đại ca, hôm nay là ngày mấy anh không nhớ sao?" Bạch Tuyết mơ mơ màng màng bị đánh thức, mở cửa, ngoài cửa đứng rất nhiều đàn em, mỗi người đều chờ xuất phát.


Bạch Tuyết mặc dù trong lòng cả kinh, thế nhưng, cô biết mình bây giờ là Cung Hàn, không thể mặc bang được.


"Chuyện gì?" Bạch Tuyết hỏi một câu.


"Đại ca, hôm nay ngài phải cùng Triệu lão tam đàm phán mà, cái tên kia gần đây không thành thật, muốn thâu tóm làm ăn bên này, anh đã hẹn hắn hôm nay gặp mặt, thời gian không sai biệt lắm." Một thủ hạ nói.


"À, biết rồi, các anh chờ thêm chút nữa, đợi một lúc là được." Bạch Tuyết bỗng nhiên đóng kín cửa, hướng phòng ngủ Cung Hàn chạy tới.


"Tuyết nhi?" Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết vội vã chạy vào.


"Hắn đã thức chưa?" Bạch Tuyết không dám nhìn thẳng ánh mắt Lãnh Dạ , thấp giọng hỏi một câu.


"Chuyện gì?" Lãnh Dạ hỏi.


"Bên ngoài có rất nhiều người tìm hắn."


"Mẹ kiếp! Tôi nhớ ra rồi, hôm nay còn có một vụ đàm phán quan trọng ! Mẹ kiếp -- nhưng bây giờ đi thế nào được!" Cung Hàn nhìn nhìn chính mình.


"Rời ngày đi!" Bạch Tuyết nhìn Cung Hàn nói.


"Không được -- , lão đại bên đó xẽ cho là tôi sợ, như vậy sẽ chết ngay, bọn họ sẽ đem ta đuổi cùng giết tận! Mà tôi không thể liên lụy nhiều anh em như vậy , dù sao hiện tại ở thân thể tôi chính là cô? Tôi không muốn cô có việc gì!" Cung Hàn mặt không đỏ tâm không đập nói.


Lại rước lấy hàn quang Lãnh Dạ đảo qua.


"Đã như vậy, vậy chúng ta liền đi thôi." Lãnh Dạ không thể để cho Bạch Tuyết có nguy hiểm, nhất là, hiện tại Bạch Tuyết không thể làm gì!


"Thế nhưng, tôi rất sợ!" Bạch Tuyết nói là trong lòng nghĩ vậy, cô vừa mới mới nhìn đến bên ngoài có rất nhiều người khẩn trương mà nói không nên lời !


"Đừng sợ, có tôi, tôi và em cùng đi." Lãnh Dạ nói.


"Hả? Anh còn có nhiều việc ở công ty cần xử lý, làm sao có nhiều thời gian ở chỗ này cùng tôi như vậy , anh yên tâm đi làm việc là được, Bạch Tuyết, tôi sẽ chiếu cố ." Cung Hàn nhàn nhã nói.


"Câm miệng, nếu như không phải cậu, Bạch Tuyết sẽ biến thành như vậy sao?" Lãnh Dạ nghiêm nghị nói.


Cung Hàn ngoan ngoãn câm miệng, nhìn thấy ánh mắt Bạch Tuyết kinh hoảng, hắn không muốn lại dọa đến cô, chuyện này cũng là do hắn gây ra, như vậy hắn nên bị người ta oán giận! Vì Bạch Tuyết mà nhận!


"Tốt lắm, tôi đi thu thập một chút, rồi chúng ta sẽ xuất phát." Cung Hàn nói xong đi ra .


Một lát sau, Bạch Tuyết mở cửa.


"Đại ca, có thể xuất phát chưa? Bên kia đã gọi điện thoại tới nói chúng ta sợ rồi hay không, mà không dám đi ?" Thủ hạ cung kính hội báo.


"Chúng ta ..." Bạch Tuyết muốn nói, chúng ta sẽ đi đâu,thế là, Cung Hàn cướp trước một bước đi qua.


"Nói cho bọn hắn biết, thúc cái gì thúc, lão... Cô nãi nãi và Hàn ca có chuyện tốt đều bị con mẹ nó phá bĩnh!" Cung Hàn chân chính hét lớn, ai cũng không có nghĩ tới một cô gái ôn nhu lại nói chuyện dã man như thế, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn!


Nhìn thấy đại ca không nói lời nào, bọn họ ai cũng không dám lên tiếng, cúi đầu, chờ lão đại xuất phát.


"Hàn ca, chúng ta đi thôi?" Cung Hàn hỏi Bạch Tuyết.


Bạch Tuyết không nói gì, đi về phía trước , Lãnh Dạ cũng đã dặn Bạch Tuyết ít nói, đến lúc đó có bọn họ lo.
RainLove
RainLove
Rảnh Rỗi
Rảnh Rỗi

Tổng số bài gửi : 76
Points : 341
thanks : 5
Join date : 12/04/2015
Age : 30
Đến từ : Hạ Vũ Cư

Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết