Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên

Join the forum, it's quick and easy

Hạ Vũ Cư
Chào bạn ^^
Trước tiên , mình cảm ơn bạn đã tham gia diễn đàn https://havucu.forumvi.com của mình.
Sau là , diễn đàn đã tạm ngưng và hoạt động tiếp tục tại blogspot http://havucu.blogspot.com
Mong bạn ghé qua Blog của mình để ủng hộ.
Cảm ơn bạn rất nhiều ^^

Để đọc được truyện trong 4rum bạn cần đăng nhập hoặc đăng ký thành viên
Hạ Vũ Cư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» TSVTN - Chương 13
by Dứa Dứa Mon Jun 01, 2015 11:47 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 21
by Lili Sat May 23, 2015 10:29 pm

» TSVTN - Giới thiệu
by Bánh Bao Nâu Sat May 23, 2015 9:23 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 22
by Khả vân Tue May 12, 2015 10:10 am

» Địa chủ nông thôn - Chương 20
by ilyssm Fri May 01, 2015 4:06 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 19
by Rin_chan Thu Apr 30, 2015 8:40 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 18
by bichvan Tue Apr 28, 2015 3:46 pm

» Chương 167: Lãnh Dạ ghen 2
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:05 pm

» Chương 166: Lãnh Dạ Ghen (1)
by Míp Sun Apr 26, 2015 9:01 pm

» Địa chủ nông thôn - Chương 17
by Nguyên Phương Mon Apr 20, 2015 10:22 pm


Chương 88: Đầu thai thành công 1

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Chương 88:  Đầu thai thành công 1 Empty Chương 88: Đầu thai thành công 1

Bài gửi by Míp Wed Apr 15, 2015 8:47 pm

“En là đang đùa với lửa!” Tiếng nói lạnh lùng truyền từ đỉnh đầu Bạch Tuyết đến, vốn đang đưa đầu vào trong chăn  Bạch Tuyết sợ hãi không dám động, anh đã tỉnh, có phải hay không là bị mình chọc tỉnh?


Hư!


Hư!


Trong lòng thầm kêu không tốt, bởi vì thanh âm của Lãnh Dạ nghe rất khàn khàn, giống như rất khó chịu?
Bạch Tuyết chậm rãi từ trong chăn lộ đầu ra, thấy hé ra rõ ràng ngũ quan lạnh lùng  , không sai chính là gương mặt tuấn tú này đem linh hồn nhỏ bé của Bạch Tuyết câu đi, may nhờ cả ngày Lãnh Dạ đều hé ra mặt lạnh, nếu không Bạch Tuyết sẽ chốn lấp sâu hơn!


“Em chỉ là tò mò nó tại sao vẫn dựng thẳng ?” Bạch Tuyết nhỏ giọng nói.


“Chính em đang đốt lửa, nên em sẽ phải nghĩ biện pháp dập tắt, nếu không. . . . . .”


“Em biết, em biết. . . . . .” Bạch Tuyết liền hiểu ý, là lỗi của cô, không nên đi búng thứ đó của anh! Nhưng là, nơi đó đang phát lửa? Thì phải dập tắt như thế nào?


“Em biết? Tốt lắm, vậy mau dập tắt nó.” Lãnh Dạ tò mò, cô lại còn nói mình biết, chẳng lẽ cô biết phải làm như thế nào?


“Dùng nước sao?” Bạch Tuyết hỏi.


“Em cho là một chút nước có thể dập tắt được lửa sao?”


“Kia? Kia? Vậy phải dập tắt như thế nào . . . . . .” Bạch Tuyết không bết nói.


Nhìn Bạch Tuyết giống như một đứa bé , hướng ánh mắt cầu giúp với Lãnh Dạ, hắn không thể làm gì khác hơn đơn giản  nói cho cô biết.


“Chỉ cần em có thế để cho nó nằm xuống, chính là đã dập tắt!” Lãnh Dạ chỉ chỉ phía dưới, đơn giản trả lời, Bạch Tuyết còn không hiểu lắm, để cho nó nằm xuống, nó sẽ nằm xuống sao?


Bạch Tuyết đưa bàn tay nhỏ bé ra, lần nữa nhìn vào trong chăn, thấy nó tựa hồ là cố ý cùng cô đối nghịch, giống như còn cứng rắn hơn hồi nãy một chút!


Bạch Tuyết khó xử dùng tay ấn lên nó .


“Em nếu còn mạnh mẽ ép nó xuống như vậy sẽ đoạt tuyệt luôn đấy?” Lãnh Dạ nhắc nhở Bạch Tuyết nói.


“A?” Bạch Tuyết giật mình, không thể dùng tay ấn nó sao?


Bạch Tuyết toát mồ hôi, không biết làm sao đành ngồi nhìn , Lãnh Dạ tựa hồ có chút nóng nảy, không biết cô núp ở trong chăn làm gì? Tại sao còn chưa động thủ?


Bạch Tuyết vắt hết óc muốn làm như thế nào mới có thể hạ nhiệt?


Cô biết nơi đó của mình có thể giúp lửa, nhưng là, người đàn ông này không nhúc nhích, tựa hồ muốn để cho cô tự mình nghĩ biện pháp, Bạch Tuyết ngượng ngùng!


Chẳng lẽ muốn như vậy?


Bạch Tuyết đơn thuần không dám cưỡi lên người Lãnh Dạ!


Thật ra thì, không cuỡi còn có một biện pháp, chính là lấy tay a?


Nhưng Bạch Tuyết ngây thơ cho là phải động mới có tác dụng, cho nên lấy miệng nhỏ của của mình ngậm lấy.


Lãnh Dạ chờ đến nóng nảy, ai ngờ một cỗ cảm giác thật ấm áp, trong nháy mắt đem vũ khí của mình bao vây. Chỉ cảm thấy chung quanh  nhiệt độ nóng quá, cũng rất thoải mái. Hắn không khỏi rên lên một tiếng.
Cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Tuyết bị nhét đầy, cô thật ra thì không muốn như vậy, nhưng là, trên người trừ phía dưới  chính là còn phía trên miệng, có thể bỏ nó vào!


Có lẽ là quá yêu người đàn ông này, có lẽ là bởi nó là của Lãnh Dạ, và cùng nó tiếp xúc lâu dài , nên Bạch Tuyết lại không chê nó bẩn, hơn nữa rất thích nó.


Lãnh Dạ không nghĩ tới  Bạch Tuyết thẹn thùng sẽ dùng loại phương thức này giúp hắn tắt lửa, rất không ngờ, nhưng là cũng vô cùng kích thích, hắn bị Bạch Tuyết hành hạ  cặp mắt đỏ bừng, tựa hồ là bản năng ánh mắt của sói hiện ra, ánh mắt đói khát , hồng  như lửa.


***

Trong không gian thần bí.



“Chú ý, ánh mắt Lang Vương đã thay đổi.” Thần bí thứ nhất nói.


“Thay đổi có ích lợi gì, chúng ta vẫn phải chờ  cả đêm!” Thần bí thứ ba ai oán nói.


***


Bạch Tuyết núp ở trong chăn vẫn không dám ra , cũng không dám dừng lại, bởi vì cái đó  tựa hồ đang cùng cô đối nghịch, vẫn mang ý chí chiến đấu sục sôi, căn bản không có ý nằm xuống!


Bạch Tuyết có chút nóng nảy, muốn làm thế nào nó mới bằng lòng nằm xuống đây? Chẳng lẽ bất kể dùng miệng làm như vậy với động còn khác nhau sao?


Bạch Tuyết phỏng đoán Lãnh Dạ nhất định tức giận, đã lâu rồi, cô còn không có giải quyết được nó!


Không có cách nào, đem vật ở trong miệng bỏ ra ngoài, nhìn đi nhìn lại ,  cùng mới vừa rồi giống nhau như đúc, không có dấu hiệu mềm đi!


Chẳng lẽ là cô quá ngu ngốc!


Vẫn là dùng cái biện pháp kia mới được!


Bạch Tuyết không biết làm như vậy sẽ chỉ đổ dầu vào lửa, động tác của cô quá chậm, vật đó sao có thể nằm xuống!


Lặng lẽ ở trong chăn liếc nhìn Lãnh Dạ một cái, thấy Lãnh Dạ đang nhắm mắt , chẳng lẽ là đang ngủ? Thế nhưng vì sao nó vẫn không có ngủ !


Đây là người đàn ông cô thích, mặc dù cô không biết anh có thích cô hay không! Nhưng là cô cũng quyết định sau này sẽ đi theo anh , còn ngôi nhà đó, cô không muốn trở về, cô càng không muốn cùng người đàn ông khác tiếp xúc, bởi cô chỉ cần Lãnh Dạ.


Bạch Tuyết không thề nào nghĩ tới, cô lúc này khăng khăng một mực muốn đi theo Lãnh Dạ sống qua ngày căn bản không phải người, mà là Lang Vương, hơn nữa hậu cung của hắn còn có rất nhiều mẫu sói thủ vững trận địa! Người nhát gan như cô nếu như biết tất cả thì không biết sẽ như thế nào?


Cắn cắn môi dưới! Chậm rãi bò lên trên người Lãnh Dạ, cẩn thận đem thân thể mềm mại dán lên cơ thể cứng rắn , chỉ cảm thấy hạ thân cứng rắn trong nháy mắt để ở mềm mại của cô. Ngượng ngùng đem mặt giấu ở hõm cổ Lãnh Dạ , không dám ngẩng đầu, không dám nhìn anh!


“Em không phải là người phụ nữ hư?” Bạch Tuyết nói thầm, cô không thể tin được đây là mình, chẳng lẽ cô thật muốn đem cái vật đó bỏ vào trong thân thể mình ? Vậy Lãnh Dạ có thể hay không xem thường cô, sau đó còn nói cô đi câu dẫn anh!


“Em là người phụ nữ của tôi, ai dám nói em là người hư hỏng !” Lãnh Dạ khàn khàn nói, bị động tác chậm rãi của Bạch Tuyết hành hạ cơ hồ muốn đại hỏa!


“Vậy anh có thể hay không còn nói em câu dẫn anh?” Bạch Tuyết thanh âm rất nhỏ lại hỏi, cô là muốn xác định một chút hình tượng của mình trong tâm Lãnh Dạ! Mặc dù có thể sẽ khiến cho cô thất vọng, nhưng là, cô chính là muốn hỏi một chút, nếu không lại lo lắng.


“Chẳng lẽ không đúng sao?” Lãnh Dạ mở ra tròng mắt đỏ rực, Bạch Tuyết cả kinh, ánh mắt của anh thế nào lại có màu sắc này? Sắc bén giống như là tròng mắt của dã thú , hồng hồng  giống như là ánh mắt của sói, rất hung ác, rất dọa người!


“Mắt của anh. . . . . .” Bạch Tuyết bị hoảng sợ nói, không dám lớn tiếng, không dám nói thẳng ánh mắt của hắn là màu đỏ, chẳng qua là cẩn thận nhắc một cái, hi vọng người đàn ông này biết tròng mắt mình bây giờ là màu gì, nào có màu sắc như vậy chứ, có lúc cha cô uống rượu sẽ hồng hồng , nhưng anh cũng không có uống rượu, làm sao sẽ?


“Là em khiến tôi như vậy, chẳng lẽ em còn muốn thiêu cháy tôi sao?” Lãnh Dạ lạnh giọng hồi đáp.


“A? Thật sao? Nghiêm trọng như thế!” Bạch Tuyết xấu hổ nói.


***

Lúc này, trong không gian thần bí .



“Thật không biết phía trên đang làm cái gì! Hôm qua để cho chúng ta ở trong này chờ, nha! ” Nhân vật thần bí thứ nhất nói.


“Hư, ngươi chớ quên chúng ta là ba người, chẳng lẽ ngươi nghĩ để một người trong đó lưu lại? Chúng ta phải đợi chính là vị trí cho ba người, chứ không phải là một hoặc là hai!” Thần bí thứ nhất nói.


“Rốt cuộc cô bé này có được hay không ? Nhìn dáng dấp quá nhu nhược, thế nào tiếp nhận được ba người chúng ta!” Thần bí thứ hai nói.


“Cái gì mà cô bé? Lập tức cô chính là mẹ đó.” Thần bí thứ ba nói.


Ba linh đồng nhìn Bạch Tuyết nhỏ gầy , cẩn thận lặng lẽ thay Bạch Tuyết cố gắng lên! ! !


Đồng thời, lại ở trong lòng nói thầm: Phía trên có lầm hay không? Cô gái như thế làm sao có thể là hậu nhân của Mẫu Đơn tiên tử được chứ! Cười giỡn sao! Xem ra sau này không phải là tiểu mẹ bảo vệ sói con, mà là sói con bảo vệ tiểu mẹ!


Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết, cô chỉ mới thấy mắt sói của hắn đã sợ như vậy, nếu có một ngày cô biết hắn là ai , nhìn thấy chân thân của hắn, cô có thể hay không. . . . . .


Lãnh Dạ không dám nghĩ tiếp, cô có thể hay không tiếp nhận hắn là yêu ?


Nhưng mà ngày này sớm muộn gì cũng tới, bởi vì hắn muốn dẫn cô rời đi nơi này, trở về thế giới của hắn, vì cô, hắn đã ở chỗ này lưu lại quá lâu, hiện tại  không đi trở về, chính là đang đợi Bạch Tuyết lớn lên, trở nên kiên cường. Nếu không khi đến bên kia cô sẽ không thích ứng được!


“Anh đừng gấp gáp, em sẽ giúp anh dập lửa!” Bạch Tuyết lo lắng nói, bởi vì cô chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt dọa người như vậy ! Hồng như lửa.


Bạch Tuyết ngốc nghếch nằm bò ở trên người Lãnh Dạ, xấu hổ vươn tay nhỏ bé nắm vật kia, sau đó đặt hướng hạ thân,  bất chấp khó coi, nhìn thấy Lãnh Dạ bị hỏa thiêu ,mắt đỏ bừng, vẫn là rất lo lắng .


“Chuẩn bị xong chưa? Em muốn bắt đầu nga?” Bạch Tuyết nhỏ giọng hỏi thăm, Lãnh Dạ hận không được đè nhanh Bạch Tuyết  xuống, sau đó hung hăng ra vào, mặc dù bị cô hành hạ  khó chịu, nhưng là, hắn phải luôn luôn nhẫn lại, bởi vì hắn chính là thích xem bộ dạng thẹn thùng của Bạch Tuyết, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn mà hồng hồng không thua gì ánh mắt hắn.


Bạch Tuyết không có được  câu trả lời, không dám cầm bỏ vào, chật vật ngẩng đầu lên hi vọng lấy được sự đồng ý?


“Em nghĩ muốn tôi nén chết à, cứ tiếp tục đi ,chậm quá!” Lãnh Dạ là đang nhắc nhở Bạch Tuyết động tác của cô quá chậm, vì vậy phải nhanh lên. Nhưng là, cô là lần đầu tiên làm như vậy a! Nhìn anh vẫn bất động, khiến cô không biết làm thế nào để cho nó đi vào.


“Ngồi lên!” Lãnh Dạ lo lắng nói ra hai chữ.


“A?” Bạch Tuyết kinh ngạc  ngẩng đầu lên, người đàn ông này nói ngồi lên, vậy sẽ không ngồi gãy chứ!


“Cứ ngồi lên!” Lãnh Dạ vốn đã nhìn ra cô đang nghĩ gì, cô thật là khờ và khả ái! Để cho cô ngồi lên, cư nhiên lại lo lắng ngồi gãy vũ khí của hắn, chẳng lẽ định  không bỏ vào ! Bất đắc dĩ đành phải nhắc nhở !


“A?” Bạch Tuyết mặt nóng hừng hực , Lãnh Dạ nói trực tiếp như vậy, có phải hay không chính là dùng nơi đó của cô, đúng vậy, nhất định là thế , cầm, nhắm ngay. . . . . .


Theo Bạch Tuyết ngồi xuống, Lãnh Dạ thoải mái rên lên một tiếng, cuối cùng cũng chịu ngồi xuống, làm hắn thiếu chút nữa mất kiên nhẫn, đem cô áp đảo, nhưng là vì rèn luyện cô, hắn luôn luôn phải đè nén mình , hi vọng cô tiếp thu hắn, cho nên hắn mới có thể vẫn kiên nhẫn  chờ đợi, bị cô hành hạ  không sai biệt lắm, Lãnh Dạ không muốn làm khó Bạch Tuyết , vì vậy lật người Bạch Tuyết nằm ở dưới, sau đó đương nhiên là bị Lãnh Dạ hung hăng muốn cô, cũng chính là theo lời Lãnh Dạ dập lửa!






Chương tiếp theo  Arrow 
Míp
Míp
Nữ Hoàng
Nữ Hoàng

Tổng số bài gửi : 115
Points : 451
thanks : 2
Join date : 13/04/2015
Age : 27
Đến từ : Hành tinh THIÊN VƯƠNG TINH

Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết